Không cần là người hướng ngoại, chỉ trong một buổi sáng – bạn đã có thể lướt qua hàng chục tình huống giao tiếp: trả lời một tin nhắn, ngó lơ người sống cùng, giao mắt với đồng nghiệp, một tiếng “ậm ừ” trước vài yêu cầu, trả lời “bình thường” hoặc “ổn” trước vài lời hỏi thăm… Bạn lướt qua chúng như thể không có gì cả, “chưa có gì to tát xảy ra cả” – đó là điều bạn nghĩ.
Nhưng sự thật là: mỗi tình huống giao tiếp bạn đều để lại một dấu ấn nhỏ lên cách người khác cảm nhận về mình – họ có thể quý mến, tin tưởng, tụt mood, thất vọng hoặc thậm chí rút lui khỏi sự gắn kết với bạn.
Và bạn thì không hề biết chuyện gì đang xảy ra.
Nó là tất cả hành vi, ánh mắt, sự có mặt, cách im lặng, và cách bạn tiếp cận hay rút lui trước một mối quan hệ, một người, một vấn đề.
Ngay cả khi bạn chỉ đang sinh hoạt thầm lặng – như uống hết nước trong bình mà không châm thêm, đi toilet mà không giật nước, bày bừa không gian chung, v.v – thì bạn cũng đang giao tiếp → Bạn đang nói rằng mình không quan tâm, không để ý, hoặc không coi trọng người khác. Dù bạn có ý đó hay không.
Bạn đang:
Thế là bạn cứ tiếp tục: